Lương Xuân Trường tái ngộ HAGL
Tiền vệ Xuân Trường và HAGL có cuộc tái ngộ trên sân Pleiku.
Ngày mai (18/4), sân Pleiku sẽ lại sáng đèn cho một cuộc hội ngộ không chỉ mang tính chuyên môn, mà còn gợi về cả một miền ký ức đẹp đẽ của người hâm mộ bóng đá Gia Lai. HAGL tiếp đón Hà Tĩnh FC, và điều khiến nhiều con tim phố Núi háo hức không chỉ là hy vọng vào một chiến thắng, mà còn là sự trở về của người con một thuở – Lương Xuân Trường.
Có thể CLB HAGL chưa từng chính thức gọi tên Trường “híp” hay Công Phượng là biểu tượng, bởi sự nghiệp của họ vẫn đang tiếp diễn, chưa thể chạm tới cột mốc để dựng tượng hay vẽ chân dung vĩnh cửu. Nhưng với trái tim người hâm mộ, những cái tên ấy từ lâu đã trở thành linh hồn của một thế hệ. Mà trong đó, Xuân Trường – chàng tiền vệ từng bước ra từ Học viện HAGL là hình ảnh tiêu biểu cho khát vọng, cho bản sắc, và cho niềm tin mà bầu Đức từng gửi gắm.
Không phải ngẫu nhiên mà anh được HLV huyền thoại Arsène Wenger chọn mặt gửi vàng. Trường, cùng với Tuấn Anh, Công Phượng và Đông Triều, là những viên ngọc được mài giũa kỹ lưỡng, mang theo kỳ vọng không chỉ vươn tầm quốc nội mà còn chinh phục cả bóng đá châu lục.
Nay trở về Pleiku trong màu áo đội khách, Xuân Trường sẽ khoác trên vai một vai trò khác – người dẫn dắt lối chơi cho Hà Tĩnh FC. Nhưng sân cỏ ấy, khán đài ấy, và cả bầu không khí của núi rừng Tây Nguyên, vẫn còn đọng những tiếng vỗ tay, những cái tên năm nào được gọi vang mỗi cuối tuần.
Với HAGL, đây là trận cầu quan trọng trong hành trình tìm đường thoát hiểm. Một chiến thắng trước Hà Tĩnh sẽ là liều thuốc tinh thần cực lớn để đội bóng này tiến gần đến mục tiêu trụ hạng. Nhưng Hà Tĩnh chưa bao giờ là đối thủ dễ chơi. Dưới tay HLV Nguyễn Thành Công, họ là tập thể thi đấu cực kỳ kỷ luật, phản công sắc bén và luôn chơi với tinh thần không khoan nhượng, dù sân nhà hay sân khách.Trận đấu ngày mai sẽ là cuộc so tài giữa một bên khát điểm để sống còn, một bên lì lợm đến lạ kỳ. Nhưng đâu đó trong tiếng còi khai cuộc, ánh nhìn khán giả sẽ còn hướng về người cũ – Lương Xuân Trường – như một lời chào nhẹ nhàng, như một cái ôm xa vắng dành cho một chương tuổi trẻ đã lùi về sau khán đài.
Nhận xét
Đăng nhận xét